Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

Hikaru no Go fanfiction: Con đường vô tận - chương 2



 Truyện cờ

Giới thiệu chút, đây là fanfiction (sự tưởng tượng của độc giả) của một kì thủ không chuyên người Mĩ tên LeitBur viết và dịch bởi Hạ Tử nyuhato.wordpress.com. Đây là đoạn sau khi Hikaru thất bại ở Bắc Đẩu Tinh. Mọi người có muốn biết diễn biến không ^^


Con đường vô tận

Tác giả : Leitbur


Người dịch: Hạ Tử/Nyuhato

Chương 2

 Giải đấu “Waya” bắt đầu
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
“Được rồi, nào mọi người” Hikaru hằng giọng “Tôi xin trịnh trọng tuyên bố vòng loại
đầu tiên của giải ‘Waya’ bắt đầu”
Ngay lập tức, tiếng cười như ong vỡ tổ nổ ra khắp phòng từ năm kỳ thủ khác. Chỉ riêng Ochi vẫn gương mặt hằm hằm như bao ngày tỏ thái độ nghiêm túc tham gia và nhân vật chính tạo nên sự kiện này là cười không nổi. “Giải Waya? Cậu bày trò gì vậy hả Shindo?”
“Tất nhiên là một giải đấu cờ vây chứ còn gì nữa” Hikaru nhún nhún vai tỏ vẻ đương nhiên. “Dù nó không được viện cờ vây thừa nhận đi chăng nữa thì nó vẫn là một giải đấu giành danh hiệu đàng hoàng đối với chúng ta. Do đó, phải cho nó một cái tên chứ, không chỉ giúp vui càng thêm vui mà còn tăng tính nghiêm túc của các trận đấu.”
“Shindo nói đúng đấy.” Isumi đồng tình. “Và nếu chúng ta ngày một hoàn thiện các ván đấu trong cuộc thi này thì nhất định sẽ truyền đến tai những người khác, không chừng rồi thì giải Waya sẽ trở nên nổi tiếng”
Saeki cũng nhanh nhảu chêm vào. “Phải phải, một ngày nào đó các kỳ thủ danh tiếng sẽ phải tranh nhau đoạt lấy danh hiệu Waya. Biết đâu chính anh là người đầu tiên đoạt chức vô địch đấy!” Kết câu đầy tự mãn của Saeki khiến cả đám phá lên cười còn dữ dội hơn khi nãy. Waya chỉ còn biết chặc lưỡi cho qua chuyện. Nhưng có lẽ mọi người nói đúng. Dù lúc ban đầu nghĩ đến cuộc thi này, cốt là để mọi ngươi có cơ hội luyện đấu cờ với nhau nhưng quả thật bản thân cậu cũng muốn nó trở thành những vòng tranh giải nghiêm túc. Cờ vây không phải chỉ là nơi dành cho sự đấu đá, vốn dĩ mọi người đến với nó là vì đam mê và yêu thích.
Liếc nhin lịch đấu vòng trong tay, Waya lườm Saeki, trưng ra một cái cười không mấy tốt lành “Chúc anh may mắn, kì thủ đoạt danh hiệu Waya tương lai ạ. Em hi vọng là anh giữ vững niềm tin cho đến cuối ngày với đối thủ Shindo của mình !”
Saeki xám mặt ngay tích tắc. Một trận cười nữa bùng nổ từ Waya, Hikaru và Isumi. Ngược lại, sắc mặt Honda và Kadowaki thì không sáng sủa gì. Cũng như những người khác trong phòng, họ hiểu rõ lực cờ của Shindo mạnh hơn mọi người rất nhiều. Đấu với Shindo sẽ giúp họ khắc phục rất nhiều điểm yếu nhưng điều đó không có nghĩa là bạn có thể gọi một người trình độ cao hơn mình là đối thủ được.
“Thôi được rồi, chúng ta hãy đấu hết mình nhé anh Saeki” Hikaru bước tới một trong những bàn cơ mà cả đám đã gom về hôm nay. Saeki mỉm cười “Anh rất trông đợi được đấu với cậu”. Nhưng trước khi ngồi xuống đối diện Shindo, Saeki liếc nhìn lịch đấu vòng mà Waya sắp xếp.
1) Isumi – 2 3 4 5 6 7 8
2) Nakayama – 1 8 3 4 5 6 7
3) Saeki – 7 1 2 8 4 5 6
4) Honda – 6 7 1 2 3 8 5
5) Ochi – 8 6 7 1 2 3 4
6) Kadowaki – 4 5 8 7 1 2 3
7) Shindo – 3 4 5 6 8 1 2
8) Waya – 5 2 6 3 7 4 1
Vậy là sau Hikaru, anh sẽ lần lượt đấu với Isumi, Nakayama, Waya, Honda, Ochi và cuối cùng với Kadowaki. Có vẻ thú vị đây, nhưng giờ thì phải tập trung.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
“Sau khi đen đi nước này thì trắng đáp trả lại ở đây nhưng đó không phải một nước tốt. Đen chỉ cần ứng phó phía này thì sẽ nới rộng được vùng đất ở trung tâm. Nếu thế thì đòn tấn công vừa rồi của trắng trở nên vô tác dụng.” Kadowaki gật đầu khi nghe nhận xét của Hikaru. “Thảo nào anh cảm giác bố cục không được ổn cho lắm dù muốn cắt đôi đen ở đó”
Sau khi vòng đấu đầu tiên kết thúc, tất cả mọi người đều tập trung lại để thảo luận về các ván cờ trong lúc chờ đợi Isumi và Nakayama đi mua bữa trưa về. Ván của bọn họ kết thúc sớm nhất khi Isumi đã tận dụng triệt để một bước sai lầm của Nakayama và ép cậu ta không lối thoát. Ván của Shindo và Saeki thuộc đẳng cấp cao nhất trong các bàn , còn ván của Honda với Kadowaki là được mọi người đem ra tranh luận sôi nổi nhất.
“Nước đầu tiên của cậu ta khiến anh ngạc nhiên vô cùng, thế là bị lúng túng không biết ứng phó thế nào. Về sau khó mà bắt kịp tiến độ”
Hikaru mỉm cười. “Cậu ấy cũng đi nước đầu tiên ở Thiên nguyên khi đấu với em trong vòng loại cúp Bắc đẩu tinh. Đó thật là một ván hay.”
Waya đớp ngay sau đó. “Hừm phải rồi. Còn cậu thì lấy ‘Thiên nguyên’ đối đầu với nước 5-5 của Yashiro trong vòng đấu loại cuối cùng sau đó. Thật là liều mạng!”
Shindo cười toe toét trước lời phê phán của Waya.
“Nhưng mà anh Honda này, anh tiến bộ rõ rệt khi tập đi với điểm ‘Thiên nguyên’ , có điều đừng quá lạm dụng nó. Thiên nguyên là một con dao hai lưỡi. Với lại, khi nãy anh đi nước này khá ổn nhưng nếu anh tấn công phía trên một chút thì sẽ có lợi thế hơn nữa.”
“Oooohhh” Một tràng cảm thán từ cả nhóm. Ochi nhìn nhìn “Nước đó hay, nhưng nếu trắng đáp trả ở đây thì sao, vậy thì đen sẽ không được như ý cậu muốn.”
“Lúc đó tớ sẽ đi vào đây và chiếm đất ở cánh trên bên phải. Làm thế thì trắng buộc phải phòng thủ ở khu này, sẽ tốn thêm một vài lượt nữa trong khi đen vẫn tiếp tục nới rộng lãnh địa trung tâm.”
Waya khẽ lướt nhìn Hikaru một cách đầy tò mò. Thật khó có thể tin được đây là cậu nhóc từng một thời chật vật hàng mấy tháng trời ở tổ B khi là viện sinh. Không chỉ thế, anh cũng đã thấy được khả năng đọc cờ của Shindo ở nhóm nghiêm cứu cờ của thầy Morishita, đặc biệt là ý kiến của cậu ta trong ván đấu giữa Koyo Touya  và Sai. Cậu ta có thể nhận ra nước cờ cứu vãn mà cả kì nhân Touya cũng không thấy. Thật… đáng sợ.
Đột nhiên, tiếng cửa mở cắt ngang dòng suy nghĩ của Waya. “Chúng tôi về rồi đây” Isumi lên tiếng. Mọi người đứng đậy và tản ra khỏi bàn cờ, giúp Isumi dọn bữa trưa. Trong lúc loay hoay dọn món, Waya cầm lấy một bản sao của tuần báo Cờ vây… Waya trợn mắt nhìn vào từng dòng chữ rồi quay sang Hikaru. “Shindo, cậu đọc báo cờ vây tuần này chưa? Có một bài báo viết về cậu đấy!”
Nét mặt Shindo nghiêm lại khi nghe đến việc đó. “Uhm, em đọc rồi”
“Anh chưa đọc, nó nói gì vậy?”
“Bài do một gã phóng viên mới tên Kosemura viết. Anh ta ngợi khen rằng dù thua Ko Yong Ha nhưng ván đấu ấy vô cùng ngoạn mục. Anh ta còn đề cập tới việc Shindo đã thắng Hon Suyon khi còn là viện sinh thế nào. Xem ra anh ta dành nhiều ưu ái cho Shindo”
Isumi với tay lấy tờ báo và lật đến bản tin đó. “Whoa, anh ta còn biện minh cho việc Kurata thay đổi chủ tướng nữa; nói rằng bất kì ai am hiểu cờ vây sẽ thấy rõ vấn đề sâu sắc sau khi nhìn thấy kết quả cuộc thi đấu. Chà chà!” Isumi ngẩng nhìn Shindo . Sắc mặc cậu ấy xám lại và có một chút giận dữ. “Em sao vậy Shindo? Bài báo này thừa nhận khả năng của em mà? Chẳng phải đó là điều em luôn mong đợi à?
Không nói gì, Hikaru bước tới cạnh cửa sổ, cậu ngẩng nhin ra ngoài hiên. “Đọc đoạn cuối đi”
Isumi lướt xuống dưới : “Tuy tài năng của Shindo nhất đẳng đã bộc lộ nhưng nhiều người vẫn tự hỏi có công bằng với Akira Touya tam đẳng hay không khi không thể chứng minh hết khả năng vượt trội của cậu ấy trong giải đấu. Những câu hỏi không lời đáp này vẫn tồn tại ở đó nhưng có một điều chúng ta nhận thấy rằng, làn sóng các kỳ thủ trẻ đang ngày một lớn mạnh theo năm tháng”. Thì ra là thế, rốt cuộc thì cũng chỉ là để nói về Akira Touya.
Isumi vừa tính mở miệng thì Waya đã cướp lời. “Coi nào Shindo, ai thèm quan tâm mấy tên phóng viên ấy nghĩ gì về Akira Touya. Hắn ta chỉ là một tên đáng ghét thôi.”
Hikaru nhíu mày, im lặng. ‘Touya. Cậu là đối thủ định mệnh của tôi. Tôi biết rằng sự chênh lệch về sức mạnh của chúng ta là không đáng kể nhưng người ngoài lại không nhận thấy điều đó. Tôi phải chứng minh cho họ thấy rằng, tôi, có thể đánh bại cậu.’ Quay lại nhìn mọi người, Hikaru đáp bằng một giọng chắc nịch. “Em sẽ đánh bại cậu ta, nhất định sẽ thắng cậu ấy.”
“Chậc, em sẽ có cơ hội đó trong hai tuần tới nữa thôi” Isumi mở miệng.
Kadowaki nhìn nhìn khó hiểu . “Cậu đang nói gì thế Isumi?”
“Là giải Sư tử chiến. Nhưng em sẽ không gặp cậu ấy cho đến ngày cuối cùng của giải”
“Ồ đúng rồi, là giải đấu giữa các kì thủ chuyện nghiệp và viện sinh. Isumi cậu có tham gia không?”
Isumi gật đầu. “Có, đây là cơ hội cuối cùng của tớ với tư cách là kì thủ chuyên nghiệp. Tớ đang rất mong đợi ngày đó”
“Đúng đó, tớ không thể tham gia năm nay nên Waya với Shindo là đại diện cho hội nghiên cứu của thầy Morishita đấy. Nhắc mới nhớ, Shindo, em đừng quá chú tâm vào Touya mà quên mất trận đấu với Ashiwara thứ tư này. Thầy sẽ nghiền nát em ra nếu em thua anh ta” Saeki cười đe dọa.
Hikaru ngẩng nhìn về phương trời xa với sự kiên định vững vàng. “Đừng lo Saeki, em sẽ không thua.”



 —————————————————
Hikaru ngồi lẳng lặng trước bàn cờ chờ đợi Ashiwara – đối thủ trong lượt đấu cuối cùng của vòng loại đầu tiên giải Kì Thánh. Người thua cuộc sẽ phải bắt đầu lại từ đầu vào năm sau, người thắng tiếp tục tiến vào vòng loại thứ hai, đối đầu với những kì thủ đẳng cao. Cậu cảm giác thập phần bình tĩnh đến lạ thường, dường như có thể sẵn sàng cho bất cứ thử thách nào sắp tới. Tính ra thì trận đấu này sẽ không có cái không khí nặng nề và cảm giác dữ dội như những trận đấu với Akira hay Ko Yong Ha. Dù thầy Morishita luôn la hét yêu cầu cậu dốc hết lực để thắng Ashiwara nhưng rõ ràng, kì lực của anh ta không cùng cấp với Akira, Ko Yong Ha, và bản thân cậu.
Có tiếng bước chân ngay cửa khiến Shindo chú ý, không phải là đối thủ của cậu. Cậu dõi theo Tadao nhị đẳng tiến đến một bàn cờ khác phía đối diện căn phòng, anh ta ngồi xuống với một vẻ mặt căng thẳng. Cậu có thể đoán được lí do ngay lập tức khi liền sau đó là dáng người Akira Touya tiến vào. Vậy ra Akira sẽ đấu với Tadao hôm nay ở vòng sơ loại cho vòng hai giải Thập Đẳng.
Akira. Cậu ta đã được đặc cách tiến thẳng vào vòng loại thứ hai giải Kì Thánh. Nếu cậu thẳng hôm nay thì sẽ cùng gia nhập với Touya. Ở đó, họ sẽ phải đối đầu với nhừng kì thủ đẳng cấp cao. Dẫu giờ đây kì lực của Hikaru đã có thể khiến cho nhiều kì thủ chuyên nghiệp thấp đẳng phải run sợ nhưng sức ảnh hưởng ẩy vẫn chưa lan đến những kì thủ đẳng cấp cao, điều mà Akira đã làm được. Chính vì thế, cậu nhất định phải thắng, phải chơi nhiều hơn nữa, phải đối mặt với những người ở trên cao và chứng minh cho họ thấy khả năng của bản thân. Cậu sẽ không ngừng trở nên mạnh mẽ và tiến lên trên con đường cờ vây vô tận chính mình đã lựa chọn.
Lực chú ý của Hikaru chuyển từ Akira sang lối vào. Ashiwara bước vào phòng, ngước nhìn xung quanh như đang kiếm ai đó. Khi thấy Shindo đã ngồi trước bàn cờ, anh tiến thẳng tới. Hikaru cảm giác được có điều gì đó khác lạ ở Ashiwara hôm nay. Lần gần đây nhất mà cậu gặp anh ấy , vẻ mặt lúc nào cũng vui tươi hớn hở như thể thắng Saeki là việc hiển nhiên. Nhưng hôm nay, anh ta có vẻ căng thẳng , thậm chí là chút hồi hộp. Cũng không quan trọng lắm với Hikaru, nếu Ashiwara đã không vững tinh thần hôm nay thì cậu sẽ có thể kết thúc ván đấu nhanh thôi.
Cả hai cùng quỳ ngồi trước bàn cờ, một giọt mồ hôi chảy dài từ thái dương xuống má Ashiwara. ‘Shindo Hikaru… đối thủ của Akira. Hôm nay mình sẽ đấu với cậu ta. Bản kì phổ cho trận đấu của Shindo ở giải Bắc đẩu tinh…. Mình không nghĩ là mình có thể chơi được đến như thế. Chưa kể đến cách mà Kurata đã nhận xét về cậu bé này. Mình phải thật bình tĩnh và chơi cẩn thận.’
Cuối cung, tiếng chuông báo hiệu bắt đầu cũng reo lên. Các cặp tiến hành đếm cờ. Một lúc sau, cả hai đổi quân cho nhau. “Xin được chỉ giáo” – Nói rồi, Hikaru đi nước đầu tiên, điểm 3-4. Trận đấu chầm chậm diễn ra một cách bình lặng cho đến khi Ashiwara đặt một quân ở mép phải trên. Mắt Hikaru sáng lên, ngay lập tức đi ngay nước ứng đối chính xác không suy nghĩ.
Cạch.
Ashiwara phản kháng. Nhưng ngay sau đó, Hikaru lại tiếp tục đáp trả với tốc độ nhanh nhất như thể không cần suy nghĩ giữa các nước đi. Ashiwara bối rối. Hikaru đang tấn công dồn dập và ép sát anh, nhưng cậu ta có vẻ quá chú trọng việc ăn quân đó. Đúng là nó cần thiết nhưng không hẳn là quan trọng. Anh sẽ để Hikaru đẩy đất ở chỗ ấy, trong khi đó anh sẽ cắt quân của Shindo và bảo vệ vùng lãnh thổ phía trên bên phải.
Cạch.
Cạch.
Cạch. Cạch.
Cạch.
Cạch.
…….
Ashiwara há hốc mồm. Vị trí khi nãy Shindo cố chấp muốn chiếm lấy, hình như ý nghĩa của nó đã không còn giống như anh tưởng. Anh chưa bao giờ biết là sẽ có cách tấn công như thế!! Sao anh lại không nhận ra điều đó. Nếu muốn sống, không còn cách nào khác phải chịu hi sinh vài quân và cố gắng hướng ra vùng trung tâm…
Cạch.
Nhưng Hikaru vẫn tiếp tục dồn ép, không chút nương tay . Trước khi các điểm mắt trắng của Ashiwara chết ở trung tâm thì vùng phía bên phải cũng đã không thể cứu vãn.
Cốp. Hikaru nhịp nhịp cây quạt lên bát đựng cờ, dường như không mấy lo lắng. Ashira ngước nhìn đối thủ đối diện bàn cờ . Anh há hốc mồm lần nữa. Ánh nhìn đấy…. anh đã từng gặp ở Akira. Đôi mắt đầy sự tự tin và kiêu hãnh. Nó mang một niềm tin tuyệt đối rằng cậu ta đang ở trên cơ Ashiwara, giống như những gì bàn cờ đang thể hiện.
Siết chặt nắm tay, anh có thể cảm nhận thấy lòng bàn tay mình ướt đẫm mồ hôi. Cúi nhìn bàn cờ lần nữa, anh thở dài. Hạ thấp đầu, khẽ khép mắt lại , Ashiwara mở miệng “Tôi thua rồi”
Hikaru cúi đầu cám ơn. Với vẻ mặt thờ ơ như cũ nhưng mất đi cái khí thế mãnh liệt, cậu hỏi “Anh Ashiwara, chúng ta phục bàn và cùng thảo luận nhé?”
Ashiwara nhìn trân trân Hikaru một lúc lâu và rồi mắt anh mở to bàng hoàng khi nhận ra rằng bài báo ấy đã đánh giá thấp cậu bé này như thế nào, chỉ có kì phổ mới chính là phương thức đánh giá chuẩn xác nhất kì lực của một người từ trước đến nay. Giờ thì anh đã hiểu vì sao Akira phải ngày đêm khổ luyện để nâng cao giới hạn các trận đấu của mình như vậy. Tiếng bước chân của một ai đó đã đến sát gần cậu ấy…
——————Hết chương 2 ——————–
Chú thích của tác giả :
Tôi muốn nhắc nhở các bạn là các trận đấu của một số giải cố định trong fic này sẽ có thời gian không trùng khớp lắm với trong truyện. Như ở chương trên, vòng sơ loại của giải Kì Thánh diễn ra từ tháng Tám đến tháng ba – nếu so với truyện thì nó bị lố rồi. Tuy nhiên, tôi để ý thấy có rất nhiều trận đấu bị lướt qua trong truyện. Việc Hikaru tham gia giải Kì Thánh là cốt lõi cho truyện này nên nó rất quan trọng. À và trận đấu của Akira thì chính xác đấy . (Thập đẳng – từ tháng 1 đến tháng 5).
Giải đấu của nhóm Waya thì do trong truyện không có nói thời gian xác định nên tôi chỉ dựa trên những ngày đấu xoay vòng của kì thi lên chuyên nghiệp, ai chơi thì chỉ tùy vào khả năng của tôi nhớ được các tên nhân vật thôi (Tôi ghét Hán tự kinh khủng)
Giải thích : (Hạ Tử)
Viện sinh (院生 – Insei) : nói nôm na giống như là lớp chuyên Toán chuyên Văn vậy, thì ở đây mấy cô cậu này chuyên … GO – cờ vây ^^. Nghĩa là những người này sẽ có kì lực cao hơn kì thủ nghiệp dư và tỉ lệ đậu chuyên nghiệp cũng cao hơn. (Ai xem truyện rồi thì biết hen).
“Xin được chỉ giáo” (Onegaishimasu) : Đây là câu thông lệ các đối thủ phải nối trước khi bắt đầu trận đấu. Tương tự với Hàn và Trung Quốc cũng sẽ có câu tương tự.
Đếm cờ – Nigiri : Đây là cách để phân biệt ai đi trắng ai đi đen trong một trận đấu ngang sức. Đen sẽ lấy một hoặc hai viên, trắng bóc bất kì số lượng . Tùy thuộc và số lượng cờ trắng bốc ra là chẵn hay lẻ sẽ quy định người cầm quân đen.
Giải Kì Thánh (棋聖) : Đây là một trong ba giải đấu lớn nhất (Honinbo – Bản nhân phường và Danh nhân) và được chi nhiều tiền nhất. Theo quy đinh ngay tại lúc này (lúc tác giả viết cái chương này ~ chừng 2 năm trước hơn) thì người thắng sẽ được thưởng 42 triệu Yên ($365,000). Nghĩa của từ Kì Thánh ý là vị thánh trong cờ vây. Danh hiệu này được trao cho Bản nhân phường Shusaku.
Giải Thập Đẳng (十段 – Jyuudan): Một trong các danh hiệu lớn . Nó cũng la một trong những danh hiệu mà Kì nhân Touya (Nyu không hiểu lắm vì sao NXB lại dịch là Kì nhân Touya trong khi hán tự là 名人 – Danh nhân) đã chiếm giữ (名人- Danh nhân, 天元 – Thiên nguyên, 王座 – Vương Tọa, 碁聖 – Vi Thánh). Giải này đặc biệt gấp đôi vòng đấu loại, nghĩa là trong dàn những người thắng sẽ đấu ra một người thắng cuối cùng, bên dàn thua cũng sẽ đấu ra người thắng cuối cùng. Hai người này sẽ đấu với nhau để tranh quyền được thách đấu giành danh hiệu. Giá trị giải thưởng là 14.5 triệu Yên ($126,000) . (Nyu không hiểu khúc này lắm @.@…. Bạn nào rành thì giải thích giúp Nyu nhé. Nguyên văn Leitbur giải thích thế này : This tournament has a double elimination tournament, where the winner of the winner’s bracket plays the winner of the loser’s bracket for the chance to challenge for the title.)
Lời người dịch: Phew, toát mồ hôi cho cái đống giải thích…. Thiệt dịch cái fic này sợ nhất là lúc dịch Author’s Note , nó còn khiếp hơn là dịch truyện @.@…..

1 nhận xét:

  1. Ví dụ như này: có 16 người tham gia chia thành 8 cặp đấu. 8 người thắng sẽ làm thành 4 cặp đấu trên nhánh thắng và 8 người thua thành 4 cặp đấu dưới nhánh thua. Ở nhánh thua này sẽ có 4 người thua và bị loại hẳn, 4 người thắng ở nhánh thua sẽ gặp 4 người thua ở nhánh thắng rớt xuống. Cứ thế người thắng ở nhánh thắng thì tiếp tục ở lại nhánh thắng cho tới trận chung kết, còn người thua ở nhánh thắng thì rớt xuống nhánh thua. Thua ở nhánh thua là bị loại hẳn.

    Trả lờiXóa