Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

Hikaru no Go fanfiction: Con đường vô tận – Chương 1

 Truyện cờ

Giới thiệu chút, đây là fanfiction (sự tưởng tượng của độc giả) của một kì thủ không chuyên người Mĩ tên LeitBur viết và dịch bởi Hạ Tử nyuhato.wordpress.com. Đây là đoạn sau khi Hikaru thất bại ở Bắc Đẩu Tinh. Mọi người có muốn biết diễn biến không ^^

[Kì thủ cờ vây - Hikaru no Go]Con đường vô tận – Chương 1

 

Con đường vô tận

 

Chương 1 – Nỗi đau không nguôi

 

 Tác giả : Leitbur

  

Người dịch : Hạ Tử/Nyuhato



“Cách trắng cắt các điểm mắt của đen ở đây rất tài tình. Điều đấy khiến trắng có lợi thế hơn hai lượt so với đen”
Kiyoharu Yashiro và Akira Toya đồng gật đầu trước nhật xét của Atsushi Kurata. Thật là một ván cờ đầy phấn khích. Hikaru đã dốc toàn lực cho nó. Ngoài bốn thành viên có mặt ngày hôm đó, rất ít những người ngoài cuộc tin rằng Hikaru có thể đạt đến trình độ như thế này.
“Nhưng mà ở chỗ này, nước cờ của quân đen quá xuất sắc” Yashiro chen vào.  “Ko Yeong Ha đã không phát hiện ra chúng cho đến khi quá muộn”
Một lần nữa, nhiều cái đầu gật gật. Akira lúc này mới mở lời “Đúng vậy, nếu trắng kịp thời đổi chỗ hai nước đó thì thế cục sẽ khác”
Sau khi buổi lễ kết thúc, bốn thành viên của đội Nhật đã nhất trí sẽ đến nhà Akira để tái lập và nghiên cứu lại các ván cờ hôm nay.  Yashiro sẽ ở qua đêm và trở về Kyoto vào sáng hôm sau. Cách giải quyết này có vẻ tốt hơn là việc bọn họ phải ở thêm một đêm nữa ở khách sạn. Trong các ván cơ được tái lập, ván đấu giữa Hikaru và Ko Yeong Ha được mọi ngươi thảo luận lâu nhất, kéo dài tới tận khuya.
“Nước này đã cắt quân trắng một cách ngoạn mục. Nó buộc trắng phải phòng thủ ở đây*
“Phải, nhưng trắng đồng thời đáp trả khéo léo ở đây. Mấy nước này khiến cuộc chiến chuyển về trung tâm, buộc Shindo mất khá nhiều đất.”
Trong khi mọi người đang bàn luận sôi nổi thì có một nhân vật duy nhất câm lặng từ đầu tới cuối, thậm chí không thèm quan tâm đến ván cờ – người đó chính là vai nam chính ngồi đối diện bàn cờ với Ko Yeong Ha trong Cúp Bắc đẩu tinh.  Shindo Hikaru đang chìm đắm trong suy nghĩ, cậu không nhìn ván đấu mà đang ngẫm lại thực lực của bản thân.  Cậu không đủ mạnh lúc chơi hôm nay dù đã dốc toàn lực. Cậu đã tỏ ra ích kỷ khi nhất quyết đòi làm Chủ tướng để được đấu với Ko Yeong Ha nhằm chứng minh cho hắn ta biết lời nhận xét về Shusaku là hoàn toàn sai lầm. Không, không phải cậu làm vì nước Nhật; tất cả là vì Sai. Không một ai biết cũng không ai hiểu rằng Sai chính là cờ vây của cậu, là động lực khiến cậu tìm kiếm nước đi Thần thánh. Vậy mà cậu đã phá hủy nó hoàn toàn, chỉ vì bản thân chưa đủ mạnh.
Hikaru đưa mắt liếc nhìn gương mặt nghiêm túc của Akira – đối thủ định mệnh của cậu. Akira đang nghiên cứu bàn cờ một cách chú tâm nhất . Shindo chợt tự hỏi nếu đổi là Akira thì cậu ta có thua không? Cậu ta sẽ làm tốt hơn mình chứ?
Hai người bọn họ đã chơi rất nhiều ván với nhau , Hikaru hiểu rất rõ thực lực của Touya.  Tuy nhiên , họ chỉ mới chạm mặt nhau ở một ván đấu chính thức duy nhất. Cậu tin rằng chỉ khi bước vào trận chiến thực sự thì tất cả sức mạnh, tâm hồn và nhiệt huyết mới bộc lộ ra.
——
Cúng lúc, Akira vẫn tiếp túc nghiên cứu ván cờ. Đột nhiên, cậu khựng lại , chớp mắt…. Ván cờ này…. vượt xa những gì cậu biết về Hikaru trước đó. Shindo lại mạnh lên rồi. Nhưng điều này là có thể đoán trước được, ngược  lại chính cậu sẽ cảm thấy thất vọng nếu Shindo không tiến bộ thêm bước nào nữa trong khả năng cờ vây. Akira có thể cảm nhận được tiếng bước chân Shindo đã tiến gần hơn đến cạnh cậu sau trận đấu hôm nay.
Cậu thừa biết rằng cả hai là ngang tài ngang sức với nhau, sự chênh lệch ở đây không phải ở thực lực mà là kinh nghiệm. Có lẽ kể từ giờ phút này, Hikaru sẽ bắt đầu đấu với những kì thủ đẳng cấp cao như cậu, kinh nghiệm tích lũy ngày một nhiều.
Liếc nhìn đối thủ của mình, Akira phát hiện nỗi đau và sự thất vọng trong ánh mắt của Shindo. Cậu cũng đã từng trải nghiệm điều đấy. Touya chắc chắn rằng một khi Shindo vực dậy sau sự việc này, cậu ta sẽ còn tiến xa hơn nữa. Ván đấu thứ hai giữa cậu và Hikaru ba năm trước đã tạo ra một động lực tương tự cho Akira. Vốn dĩ cậu có thể lợi dụng điểm này để tác động tinh thần Shindo và khiến cậu ta chùng bước, nhưng tuyệt đối sẽ không xảy ra việc như thế.  Không chỉ đơn giản là vi đó là cách nghĩ của một kì thủ chuyên nghiệp thực thụ  – họ sẽ không bao giờ chấp nhận bản thân giành lấy chiến thắng từ những thủ đoạn, mà còn vì Shindo là bạn của cậu. Không, nói thế nào nhỉ, gọi là bạn cũng không đúng, phải là tri kỷ. Qua bao nhiêu năm, mối quan hệ giữa họ khó có thể mà định nghĩa rõ ràng được, cậu cũng không thể nào giải thích cho người khác hiểu về sự phức tạp của nó . Nhưng cậu cũng chẳng bận tâm, dù muốn hay không thì nó vẫn tồn tại như thế.
Trong suốt hai năm rưỡi vừa qua, Hikaru vẫn đuổi theo Akira. Và cậu biết rằng việc đó sẽ sớm kết thúc dẫu chính bản thân có liên tục tiến về  phía trước đi chăng nữa. Sớm thôi, họ sẽ sóng vai bên nhau, rượt đuổi lẫn nhau để chứng mình giá trị của bản thân. Khó mà thấy rõ được con đường họ đang bước sẽ đi về đâu nhưng Akira vẫn luôn mong chờ nó. Cả hai sẽ cũng tạo ra một thế giới cờ vây đầy phấn khích.
Khoảng một tiếng sau, Hikaru và Kurata ra về, chỉ còn lại Yashiro và Akira vẫn tiếp tục nghiên cứu về ván đấu. Sau đó, Akira đề nghị tái lập lại ván cờ của Yashiro thì nhận được cái nhăn mày cáu có từ cậu ta. Yashiro bảo cậu ta thà chơi một ván mới còn hơn là ngồi nhìn lại sự thất bại của bản thân. Akira cũng không lấy làm khó chịu. Dù sao, nói cho cùng , tuy không ở cùng đẳng cấp với cậu và Shindo nhưng rõ ràng Yashiro là một kì thủ mạnh, có điều đôi khi tính hấp tấp của cậu ta khiến ván cờ trở nên buồn cười.
Cậu vẫn chưa lý giải được những bí ẩn xung quanh Hikaru Shindo. Tuy rằng nó có vẻ thực điên rồ nhưng Akira vẫn cảm nhận thấy có một con người khác trong Hikaru. Đó là cách giải thích cho tất cả một vấn đề… dù rằng nó thật thiếu thực tế. Chính Hikaru cũng không phủ nhận lời nhận xét của cậu mà còn mập mờ bảo rằng cậu đã đi đúng hướng. Điều đó càng làm mọi thức rối tung lên. Tuy nhiên, đúng như những gì Akira đã nói ngày hôm đó, không có gì quan trọng hơn những nước đi của Shindo – thứ sức mạnh mà cậu luôn trông đợi.
Việc tìm hiểu về mối liên hệ giữa Hikaru và Sai có thể tạm gác lại. Ngay lúc này đây, cậu phải tập trung vào các trận đấu sắp tới.

*Hạ Tử: Chỗ này Leitbur để là đặt quân vào điểm Atari =___=… Ta không biết Atari hán tự nó viết thế nào nên ta lướt…*

“Trận đấu này rất ấn tượng Hikaru. Nước đi ở giữa bàn cờ là điều cả anh cũng không nghĩ tới”
Một lần nữa, Hikaru ngồi trước bàn cờ tái lập lại ván đấu của cậu với Ko Yong Ha. Đã hai ngày trôi qua từ sau giải đấu nhưng rõ ràng là những thành viên ở nhóm nghiên cứu cờ vẫn rất hào hứng đến thảo luận về nó. Kết quả của trận đấu sẽ được đăng trên tuần báo cờ vây, đây là lần thứ hai kể từ sau trận đấu hướng dẫn cờ giữa cậu và kì nhân Touya, kì phổ được công bố rộng rãi. Trái với việc ngồi thừ người như ở nhà Akira, cậu đang cố gắng cùng mọi người thảo luận những nước cờ khác nhau trong ván đấu … một cách khá uể oải. Không một ai trong nhóm để ý, trừ thầy Morishita cửu đẳng.
Ông vuốt vuốt cằm, nhìn môn đệ của mình. Tâm trạng của thẳng bé không được ổn cho lắm từ giải đấu tới giờ. Cũng không khó để biết được nguyên nhân của nó. ‘Ván cờ này có vẻ là một bước ngoặt đầy chông gai đối với Hikaru. Tuy là một trận đấu xuất sắc nhất từ trước đến giờ của thẳng bé mà mình biết nhưng có cái gì đó khiến mình vẫn không hiểu rõ. Dường như vẫn còn ẩn tình phía sau nó?’ Ông khẽ cúi nhìn cây quạt luôn sát cánh cùng Hikaru từ sau khi thằng bé quay trở lại giới cờ vây. Shindo đang siết chặt nó như thể giữ gìn một báu vật suốt cuộc đời.
‘Đúng vậy, ván cờ này sâu sắc hơn mình tưởng’
Morishita cửu đẳng chặn ngang cuộc thảo luận của mọi ngươi kịp thời “Thảo luận tới đây là đủ rồi, hãy bắt đầu phân cặp đấu với nhau đi” Nói rồi ông quay sang Hikaru “Shindo, em sẽ đấu với ta”
Hikaru cười nhẹ , gật đầu “Vâng ạ “
Khi trận đấu bắt đầu, Morishita nhìn chăm chăm Shindo. Phía bên các bàn cờ khác, mọi ngươi đều chú tâm vào ván đấu của mình. Nếu tính vê kĩ thuật thì Shindo đi không mắc một lỗi nào nhưng như thế vẫn chưa đủ. Ông không thấy được cái khí thế và nhiệt huyết dâng trào vốn có của Shindo trong từng nước cờ hôm nay.
“Đây là ván đầu tiên sau giải đấu của em à?”
“Không ạ, em đã có một ván khác với Hon Suyon ở hội quán của chú cậu ta hôm qua”
Morishita nhướng mày “Thế à? Sao lại có chuyện đó?”
Shindo bình tĩnh trả lời “Em đã từng hứa với cậu ấy trước khi giải Bắc đẩu tinh bắt đầu. Cậu ta muốn đả bại em để có thể đường hoàng nói ra tên của bản thân trước em”
Đặt xuống một quân cờ, ông hỏi tiếp “Kết cục thế nào?”
Hikaru đáp trả bằng một quân khác , trả lời “Em thắng. Cậu ấy trông rất thất vọng”
Cạch. Một quân khác đặt lên bàn.
“Thất vọng vì thua cuộc hay thất vọng vì cách mà em chơi?”
Hikaru ngẩng nhìn thầy đầy ngạc nhiên “Sao ạ?”
“Trong hai năm qua, thầy đã theo dõi sự tiến bộ và biến hóa ở các nước cờ của em nhưng có một thứ luôn luôn không thay đổi đó chính là nhiệt huyết mà em dành cho cờ vây. Chính sự đam mê ấy đã tạo nên em ngày hôm nay. Ngay lúc này đây, thầy hoàn toàn không thấy cái khí thế đó trên bàn cờ này.  Ta không thể hiểu lí do khiến em suy sụp sau khi thua Ko Yong Ha là gì , nhưng, thất bại, con người mới có thể trở nên mạnh mẽ và trưởng thành, trừ khi là chính bản thân em tự bước thụt lùi lại. Đến lượt em đi”
Hikaru trầm ngâm một lúc rồi lại đặt thêm một quân khác. ‘Tại sao mình lại thế này? Phải chăng vì mình không thể nào biện minh cho Sai , chứng minh với Ko Yong Ha rằng Shusaku…. Sai không phải là một kẻ lỗi thời….?’
Đi thêm một nước khác, Shindo lắc đầu phủi đi ý nghĩ đó, sau, cậu lại đập một quân khác lên bàn cơ một cách mãnh liệt và đầy tức giận. ‘Không. Nó không phải chỉ vì Sai. Nếu là anh ấy, hẳn Sai sẽ không bao giờ suy sụp sau trận thua ấy; anh ấy sẽ ngẩng đầu, lấy lại tinh thần ngay khi một ván đấu khác bắt đầu. Sai từng nói rằng mọi sự thất bại đều có ý nghĩa của riêng nó. Mình chỉ đang ngụy biện cho bản thân, mình đang thất vọng về chính bản thân thua cuộc chứ không phải vì Sai nữa. Trận đấu ấy, mình đã bất chấp tất cả để thắng nhưng cuối cùng lại thua cuộc.’
Siết chặt cây quạt trong tay, Hikaru với tay lên góc trên của bàn cờ, cắt đường tấn công của thầy Morishita.
Có lẽ chỉ người trong cuộc mới thật sự hiểu rõ sự đau đớn và chán nản ê chề khi một người đã dồn hết tinh lực vào ván đấu, mang theo niềm tin vào sức mạnh của bản thân để giành lấy chiến thắng bất cứ giá nào nhưng cuối cùng lại thất bại. Một viên đá khác đặt lên bàn, một nụ cươi xoẹt qua trên môi Hikaru . ‘Cái cảm giác này nhất định Akira đã từng trải qua khi đấu với Sai lần thứ hai. Nếu cậu ta nhìn thấy thảm trạng của mình lúc này, liệu Touya có cười khẩy và nói rằng mình sẽ không bao giờ đuổi kịp cậu ấy?’
Hikaru đi thêm một nước . Dần dân ngọn lửa quen thuộc lại ánh lên trong đôi mắt , trong trái tim cậu. Cạch. Một nước nữa… đầy nhiệt huyết. ‘Hãy chờ đấy! Cậu cứ cười đi Touya, và cả tên Ko Yong Ha đáng ghét kia nữa. Năm sau, giải đấu kế tiếp, tôi sẽ chứng minh được sức mạnh của mình cho hai người thấy. Không chỉ sẽ giành lấy vị trí Chủ tướng của cậu mà tôi cũng sẽ nghiền nát tên Ko Yong Ha đó!’
Cạch.
Morishita mỉm cười. Xem ra thằng bé đã vực dậy được tinh thần, nó sẽ mau chóng lấy lại phong độ và phong cách của bản thân thôi. Điều này rất tốt, chính ông cũng có một phong cách riêng cho mình, và ông muốn thể hiện điều đó trong trận chiến thứ hai với Shindo vào một ngày không xa.
Cạch. Hikaru hạ quân .
Morishita há hốc mồm, ông khựng lại. Nhìn trân trân vào viên cờ vừa này cậu bé đặt, ông chớp mắt . Cạch. Đáp trả.
Cạch. Hikaru đi nước tiếp theo.
Morishita lắc đầu. Không thể nào, chắc là do ông tưởng tượng ma thôi. Dường như chỉ trong tích tắc , ông thấy được những ngón tay của Shindo khi đặt quân đang tỏa sáng.
—- Hết chương 1 ——

3 nhận xét:

  1. ôi ôi hay quá, ngóng chap sau >v<
    thật sự là năm nào cũng đọc lại bộ truyện này mấy lần mà cái cảm giác hồi hộp kịch tính qua những ván đấu của nó vẫn cứ nguyên vẹnn như lần đầu vậy ấy

    Trả lờiXóa
  2. Phim có đến 79 tập nản quá bên nhật sản xuất phim như lìn đang hay lại hết ức chế không chịu được

    Trả lờiXóa